cha nuôi con hận người

Theo quy luật, người mẹ ở nhà với con trong 6 tháng đầu, sau đó người cha sẽ thay ca. Những ông bố Thụy Điển có thể nhanh chóng thành thạo "nghệ thuật" hâm nóng bình sữa, nấu ăn dặm và dậy chăm con vào ban đêm. Trong những năm gần đây, ngày càng có nhiều nam giới đã Cho hỏi nhận con nuôi trên 18 tuổi có được không? Nhận nuôi con nuôi cần phải có sự đồng Căn cứ theo pháp luật tại Điều 8 Mẹ đừng lải nhải nữa!" "Đau! Thôi mẹ đi ngủ sớm đi! Con buồn ngủ Oa" Anh đưa tay xoa cục u trên đầu, miệng ngáp ngắn ngáp dài, tạm biệt mẹ rồi đi ra khỏi phòng Mẹ anh nhìn theo chỉ biết lắc đầu. "Anh! Xin anh Đừng làm thế với mẹ con em!" Mẹ anh khóc lóc, quỳ gối Điều kiện nhận nuôi con nuôi. Điều kiện đối với người nhận con nuôi. Cá nhân muốn nhận con nuôi thì phải đáp ứng đủ các điều kiện quy định tại khoản 1 Điều 14 Luật nuôi con nuôi năm 2010, cụ thể các điều kiện bao gồm: Có năng lực hành vi dân sự đầy đủ; " Vâng, vậy thì con sẽ giữ lại ba đứa bé này lại dù sao ba đứa bé này cũng là con của con mà!! " Ngọc Nhi Xoa bụng mỉm cười nói, Hệu Di nhìn con mình như vậy bà cũng thấy với cho con gái mình đã quyết định giữ ba đứa bé trong bụng lại. \_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_ 5 Năm sau, Ngọc Nhi sau khi sinh Site De Rencontre Pour Parents Solo Gratuit. Bước vào phòng, anh quăng cô xuống giường, lực quăng rất mạnh khiến đầu óc cô choáng váng, khi tỉnh táo lại thì anh đã lột sạch quần áo trên người cô lộ ra làn da trắng mịn không tỳ vết của cô Ý thức được đồ trên người đã bị lột sạch cô hoảng hốt vội lấy chăn quấn kín quanh người Cô ngước nhìn về anh với vẻ mặt đầy hoảng sợ- "Ông Ông Ông định làm gì?"Anh nhếch mép cười đầy ma mị, tay vừa cởi cúc áo vừa bước về phía cô Cô theo ý thức lùi về phía sau đến khi lưng chạm vào thành giường, không còn đường lui cô liền chạy ngay về phía cửa, cố mở cửa nhưng không được- "Vô ích thôi! Tôi đã khoá cửa rồi!" Anh từ phía sau áp sát cô vào cánh cửa, tay ôm chặt eo cô, lưỡi liếm vành tai cô Giọng nói trở nên khàn đụcCô cảm thấy người lạnh xương sống, vùng vẫy thoát khỏi anh- "Ông bị điên rồi! Tôi và ông đang là cha con đó! Ông làm như vậy là loạn luân!" Cô sợ hãi lùi về phía sauThấy anh càng bước tới cô định nhấc chân bỏ chạy nhưng chưa kịp chạy anh đã bắt lấy chiếc chăn kéo cô ngã vào lòng rồi bế cô lên giường Anh lột bỏ hết những thứ vướng víu trên người, áp sát cơ thể cường tráng của mình đè lên cơ thể non yếu của cô- "Không! Làm Ưmm"Lời cô chưa nói hết anh đã dùng cánh môi lạnh bắt lấy cái miệng hồng hồng căng mọng của cô, hôn ngấu nghiến như được thưởng thức một món ăn cực kỳ ngon vậy Dùng chiếc lưỡi tách miệng cô ra xâm nhập vào sâu hơn, nếm hết mật ngọt trong khoang miệng cô nhưng dường như với anh đó là chưa đủ anh càng hôn càng mãnh liệt hơn, đến khi cô thở gấp vì thiếu oxi anh mới buông tha Anh nhếch mép cười, dùng hai tay tách hai chân cô ra, biết được ý đồ của anh cô dùng hết sức lực yếu ớt của mình cố gắng chống cự nhưng không thể Anh kìm chặt hai chân cô đem cây gậy chắc khoẻ của mình đâm sâu vào huyệt đạo ấm nóng của cô- "Á! Á! Á! Đau! Đau quá!" Cô nhíu mày, cắn chặt môi dưới, móng tay cô không tự chủ cào mạnh vào vai anh đến rướm máu- "Ngoan! Sẽ nhanh hết đau!" Anh từ từ đưa ra đẩy vào Cứ như thế đến khi chân mày cô giãn ra anh mới tăng nhanh tốc độ mỗi lúc một sâu hơn- "Á Ưm" Cô không tự chủ khẽ rên thành tiếng Tiếng rên của cô như một chất kích thích khiến anh càng vào sâu hơnChỉ mới mười bảy tuổi nhưng ngực cô đã phát triển trở nên tròn trịa, càng nhìn càng mê người Không kìm được anh cúi đầu ngậm lấy hai cái bánh bao mà hưởng thức hết hương vị của nó Từ ngực anh chuyển hướng hôn lên môi, chiếc lưỡi anh xâm nhập sâu hơn trong khoang miệng cô, thật ngọt, thật ấm, anh càng hôn càng sâu, càng hôn càng mãnh liệt hơn Dường như mất hết ý thức, cô đưa tay ôm chặt lấy cổ anh, đáp trả lại nụ hôn của anh Không biết anh đã dày vò cô bao nhiêu hiệp, chỉ biết sáng hôm sau khắp cơ thể cô rã rời, đau nhức không thể đứng dậy nổi- -Sáng hôm sauCô tỉnh dậy đã không thấy bóng dáng anh Có lẽ anh đã đi làm từ sớmNhấc cơ thể ngồi dậy Cô cảm thấy toàn thân đau nhức, ê ẩm Nhìn thấy vết máu trên giường cô lại nhớ về đêm hôm qua Mặt liền đỏ ửng vì xấu hổVừa đứng dậy cô đã cảm thấy đau nhức vùng phía dưới mà đứng không vững ngã người xuống đất Vú Đường mở cửa bước vào, trên tay bưng một tô cháo cho cô Thấy cô nằm bệt dưới đất mà hốt hoảng chạy lại đỡ cô ngồi trên giường- "Tiểu thư! Cậu chủ dặn cô nằm trên giường nghỉ ngơi"- "Tiểu thư! Chắc cô đói rồi! Tôi có nấu tô cháo, cô mau ăn đi" Vú Đường bưng tô cháo đưa cho cô Rồi ra khỏi phòngCô cầm tô cháo húp một hơi hết sạch Chợt nhớ ra điều gì đó cô nhấc điện thoại bấm số gọi- "Alo! Tư Linh!" Tào Khê vừa nói vừa đi về hướng bệnh viện- "Phi Phi Yến sao rồi?" Cô ngập ngừng hỏi- "Hôm qua Phi Yến ngất xỉu phải nhập viện nhưng giờ cậu ấy không sao"- "Nhập viện!!!"- "Đúng bác sĩ nói cậu ấy bị suy dinh dưỡng do mấy ngày rồi chưa ăn gì!"- "Cậu ấy đang nằm bệnh viện nào? Tớ sẽ lập tức tới đó"- "Ò Là bệnh viện An Vinh"- "Được! Tớ tới liền!" Cô cúp điện thoại rồi liền bật dậy khỏi giường nhưng vì cơ thể còn yếu mà cô không cẩn thận tiếp đất một lần nữa- - "Cậu ăn chút gì đi" Tào Khê đưa muỗng cháo trước miệng Phi Yến nhưng cô liền quay mặt đi chỗ khác- "Tớ không ăn" Phi Yến quay mặt đi- "Không được! Mấy bữa nay cậu không ăn gì rồi!" Tào Khê đưa muỗng cháo sát lại gần miệng cô hơn ép cô phải ăn- "TỚ ĐÃ NÓI KHÔNG ĂN!" Cô đưa tay hất đổ tô cháo, mặt tức giận nhìn Tào Khê Còn Tào Khê bất ngờ trước phản ứng của cô mà cứng đờ người- "Xin lỗi" Dường như nhận ra mình có hơi quá cô liền cúi mặt xin lỗi- "Cô tốt nhất nên ăn một chút gì đi, nhìn cô bây giờ gầy gò, hốc hác trông rất xấu" Tần Hạo khoác trên người áo bác sĩ, khoanh tay dựa người vào thành cửa, miệng nói những lời chê bai Từ khi cô nhập viện anh đã nhận ra cô, trong bữa tiệc sinh nhật lần trước anh đã thấy cô đi chung với Tư Linh mà đặc biệt để ý đến cô- "Trông tôi giờ rất xấu sao?"- "Ừ trông cô gầy gò như bà già u50 vậy" Với một người coi trọng nhan sắc như cô sao có thể chấp nhận mình trở nên xấu xí Cô liền lấy tô cháo còn lại trong giỏ mà húp hết sạch- "Được rồi! Tôi ăn xong rồi!" Cô đưa tô cháo trước mặt anh nói- "Tốt! Cô nghỉ ngơi đi! Tối y tá sẽ tới cho cô uống thuốc" Nói rồi anh đứng thẳng dậy bước điCùng lúc đó, Tư Linh vội vàng chạy vào thì vô tình đụng vào lồng ngực cứng rắn của ai đó khiến mũi cô đau nhức khẽ rên vài tiếngCô đẩy người ra đưa tay xoa xoa cái mũi sưng đỏ của mình, ngước lên nhìn người trước mặt- "Chú Hạo"- "Cô bé đang ở phòng số hai con mau vào thăm đi" Vừa nói Tần Hạo vừa chỉnh sửa lại áo rồi đi ngang qua côTư Linh không nói gì chạy thẳng vào phòng số hai Vừa mở cửa cô đã thấy Phi Yến nằm ngủ trên giường, còn Tào Khê đang dọn dẹp lại chén đĩa Thời tiết nắng gắt của tháng 5 càng khiến căn nhà tạm lợp mái tôn mỏng của cha con anh Lê Tư ngụ thôn Vân Dương 1, xã Hòa Liên, huyện Hòa Vang, Đà Nẵng bức bí, khó chịu. Để tránh cái nóng, anh Tư kê tấm sạp che dưới bóng cây ngay trước hiên nhà, nhưng cũng chẳng đỡ được mấy phần. Đôi mắt thâm quầng, gương mặt tiều tụy, người đàn ông 42 tuổi này vừa trải qua biến cố lớn khi vợ qua đời. Trong căn nhà xập xệ, tài sản có giá trị nhất là chiếc quạt hơi nước anh mua gần 2 triệu đồng, để vợ đỡ nóng những ngày cuối đời chống chọi với bệnh tật. Căn nhà tạm bợ là nơi anh Tư cùng hai con sinh sống. Năm 2007, anh Tư kết hôn cùng chị Nguyễn Thị Dụng 35 tuổi, lần lượt có hai người con trai là Nguyễn Dũng 16 tuổi; lấy họ mẹ - PV và Lê Tân 8 tuổi. “Trước đây vợ tôi làm công nhân, còn tôi đi phụ thợ hồ tích góp đủ để nuôi hai con. Nhưng 5 năm trước, vợ tôi phát hiện mắc bệnh hiểm nghèo. Chạy vạy lo thuốc thang, chữa trị mãi đến đầu tháng 5/2023 thì cô ấy qua đời, ba cha con suy sụp, mất đi chỗ dựa", anh Tư tâm sự. Nhà nghèo đến nỗi khi vợ mất, anh chẳng có đủ tiền để lo hậu sự. Thương cảm cho hoàn cảnh gia đình, người làng kêu gọi đóng góp để giúp anh. Vợ qua đời, một mình anh cáng đáng mọi việc để nuôi con Công việc không ổn định, anh Tư tranh đi rà sắt để bán kiếm thêm tiền. “Khi chưa phát hiện bệnh, cả hai vợ chồng dặn nhau cố gắng làm ăn, giành dụm sửa lại nhà cho mùa hè đỡ nóng, mùa mưa không thấm dột, nhưng giờ thì không thể làm được rồi. Gần một tháng nay, không đêm nào tôi ngủ được, thương vợ và lo cho tương lai con khi các cháu còn nhỏ đã mất đi tình thương của mẹ. Thằng út mấy hôm nay cứ khóc, hỏi mẹ sao đi làm lâu về thế", người đàn ông trải lòng. Anh Tư không biết chữ nên chỉ làm nghề chân tay như thợ hồ, công việc không ổn định nên thu nhập bấp bênh. Lúc không ai gọi, anh lại đi rà sắt đem bán phế liệu, nhặt nhạnh chút tiền mua gạo, thức ăn cho các con. Năm 2022, khi chị Dụng đổ bệnh nặng, cháu Dũng là con lớn xin nghỉ học để giảm bớt áp lực cho gia đình. Ngôi nhà lợp tôn mỏng nóng bức, vào ngày hè cha con anh Tư phải mang ghế ra trước nhà ngủ tránh nóng. Dũng buồn bã cho biết “Mấy hôm nay cháu xin người thân đi theo xe phụ bưng nước lọc, giúp ba nuôi em ăn học. Mẹ mất rồi một mình ba khổ hơn, cháu muốn giúp ba đỡ khổ, em trai không thiếu thốn như các bạn”. Nghe con nói, hai mắt anh Tư đỏ ngầu, giọng nói lạc đi. Từ ngày mẹ qua đời, các con còn nhỏ mà già dặn, hiểu chuyện trước tuổi. Đứa nào cũng biết phụ việc nhà, không đòi hỏi bất kì thứ gì. Nhưng nhìn các con còn nhỏ mà đã gầy guộc, sống khổ, trong khi bản thân lại không thể cho con điều kiện tốt hơn, anh Tư vô cùng đau khổ. Mong muốn lớn nhất của anh là sức khoẻ tốt để có thể làm thêm nhiều việc nuôi con. Bữa cơm của mấy cha con là món rau xào, từ ngày mẹ mất, các con cũng hiểu chuyện không bao giờ đòi hỏi. Hoàn cảnh của gia đình người đàn ông 42 tuổi rất khó khăn, cần được giúp đỡ. Ông Bùi Trung Điệp, Ủy viên Ban Thường vụ, Chủ tịch ủy ban MTTQ Việt Nam xã Hòa Liên huyện Hòa Vang chia sẻ, gia đình anh Tư có hoàn cảnh vô cùng khó khăn, hai bên nội ngoại cũng vất vả. “Bản thân anh Tư cũng không có nghề nghiệp ổn định, đi làm bữa được bữa mất, ngôi nhà đang ở thực ra chỉ là mấy tấm tôn dựng tạm, chỗ ở của bọn trẻ cũng rất tạm bợ", ông Điệp thông tin. Ngoài ra, trước đây xã và thôn đã vận động đóng góp kinh phí gần 10 triệu đồng để hỗ trợ tạm thời cho gia đình. Hiện nay xã đang có phương án đưa gia đình anh Tư vào diện hộ nghèo năm 2024 để giúp đỡ thêm. “Với tinh thần tương thân tương ái, lá lành đùm lá rách, mong sao nhà hảo tâm có thể quan tâm, chia sẻ để mấy cha con có kinh phí sửa lại nhà cửa, giúp các cháu yên tâm học tập, phát triển", ông Điệp nói. Mọi sự giúp đỡ xin gửi về 1. Gửi trực tiếp Anh Lê Tư, Thôn Vân Dương 1, xã Hòa Liên, huyện Hòa Vang, Đà Nẵng. Số điện thoại 0935069343 2. Ủng hộ qua Báo VietNamNet Ghi rõ ủng hộ MS anh Lê Tư Chuyển khoản Báo VIETNAMNET Số tài khoản 0011002643148. Sở giao dịch Ngân hàng Ngoại Thương Việt Nam - 198 Trần Quang Khải, Hà Nội - Chuyển khoản từ nước ngoài Bank account Báo VIETNAMNET - The currency of bank account 0011002643148 - Bank- BANK FOR FOREIGN TRADE OF VIETNAM - Address 198 Tran Quang Khai, Hanoi,Vietnam - SWIFT code BFTVVNV X - Qua TK ngân hàng Vietinbank Chuyển khoản Báo VietNamNet Số tài khoản 114000161718 Ngân hàng TMCP Công Thương Việt Nam - Chi nhánh Đống Đa - Chuyển tiền từ nước ngoài Vietnam Joint Stock Commercial Bank for Industry and Trade, Dong Da Branch - Address 183 Nguyễn Lương Bằng, quận Đống Đa, Hà Nội - Swift code ICBVVNVX126 3. Hoặc trực tiếp báo VietNamNet - Phía Bắc địa chỉ tầng 3, tòa nhà C’Land,156 Xã Đàn 2, phường Nam Đồng, quận Đống Đa, Hà Nội. - Phía Nam Văn phòng đại diện báo VietNamNet phía Nam, số 27 Nguyễn Bỉnh Khiêm, Quận 1, Điện thoại 19001081. Bút Danh Rubii2kThể loại Ngôn tình, Ngược, HETập đoàn Thẩm thị phá sản, Thẩm Tư Linh mới chín tuổi, bị gửi vào cô nhi viện. Mười hai tuổi, cô được Lâm Tạ Phong - Tổng giám đốc của tập đoàn Lâm thị - nhận nuôi."Anh có thể trả lời em một câu không?" "Nói!" "Anh đã từng yêu em chưa?" Nước mắt từ từ rơi xuống Cô đi một mạch đến phòng Chủ tịch Thư ký riêng của cô cầm một tập tài liệu đưa cho cô"Chủ tịch! Cuộc họp sắp bắt đầu rồi ạ!""Tôi biết rồi!" Cô lật xem sơ qua tập tài liệu rồi đưa lại cho thư kýCô và thư ký đi tới phòng họp bằng thang máy chuyên dụng cho cấp cao Mọi người đã ổn định chỗ ngồi đầy đủ, giờ chỉ cần cô tới là có thể bắt đầu cuộc họp Thư ký đưa tay mở cửa cho cô, cô vừa bước vào mọi người liền không dấu nổi sự kinh ngạc"Chủ tịch là cô ta ư? Còn trẻ thế!""Nhìn cô ta chắc chỉ mới hai mươi mấy tuổi""Làm được không đây?"""Bọn họ thì thầm qua lại, cố kiềm chế giọng nói thật nhỏ để cô không phải nghe thấy nhưng cô lại nghe không lọt một chữ Cô vẫn giữ bình tĩnh mỉm cười với bọn họ như chưa nghe thấy chuyện gì, đảo mắt quanh bàn họp để nhìn rõ từng người lại vô tình đụng ngay ánh mắt kinh ngạc của ả - Lưu Nhược Lam Mắt ả càng mở to hơn khi cô nhìn thẳng vào ả rồi sau đó là sợ sệt, cúi đầu né tránh ánh mắt của cô Nhìn thấy sự rụt rè của ả nét cười của cô càng sâu hơnĐợi xem tôi xử cô như thế nào!"A Chủ tịch! Chào cô! Tôi là Tổng giám đốc, Lục Bành" Một lão già bụng phệ đứng dậy, lão ta dùng ánh mắt dâm dê nhìn vào vòng một của cô"Chào ông! Lục Tổng!" Cô rất chán ghét lão ta, thật khiến người ta kinh tởm"Giới thiệu với cô! Đây là phó giám đốc, anh Vĩ Bằng Giám đốc bộ phận kinh doanh, cô Hạ Quyên Giám đốc bộ phận thiết kế, cô Lưu Nhược Lam" Lão ta đưa tay giới thiệu từng người một"Được rồi! Cảm ơn Lục Tổng!" Cô đưa tay ra hiệu ông ta dừng lại"Bắt đầu họp!" Cô ra lệnh"Thưa mọi người! Doanh thu tháng này" Hạ Quyên đứng dậy đề nghị tất cả lật tài liệu đã được phát trước khi cuộc họp bắt đầu Cô nói lại một lược và giải thích kĩ càng những vấn đề khó hiểu"Thưa chủ tịch! Thiết kế của chúng ta lấy chủ đề" Đến lượt Lưu Nhược Lam, cô ta đưa tay chỉ lên màn hình máy chiếu, thuyết trình lại bộ sưu tập của mình Cô ta vênh mặt tự tin nóiKhi màn hình đang lướt qua các mẫu thiết kế thì nó lại hiện lên một đoạn video ghi lại cuộc hội thoại giữa ả và cô gái khác Trong video, ả dùng tiền mua chuộc cô gái kia nhờ cô sao chép lại bản thiết kế của người khác"Cô nói đây là thiết kế của cô?" Cô không để cô ta thuyết trình xong, ngả lưng ra sau, tay bấm bấm cây bút bi nói"Thưa chủ tịch! Đây là thiết kế của tôi!" Cô ta vẫn không biết gì tự hào trả lời dõng dạc"Cô bị đuổi!" Cô thẳng thừng trừng mắt nhìn ả"Tại sao? Tôi đã làm gì?" Ả từ tự tin mặt đã bắt đầu biến sắc Khi ả nhìn biểu cảm của mọi người mới theo tầm mắt nhìn lên màn hình mà kinh ngạc"Cô biết mà! Hay để tôi nói ra?""Không! Không phải tôi! Đây là có người hãm hại!" Ả lúng túng, làm ra bộ mặt uất ức"Phải đó chủ tịch! Có thể có người bày mưu hãm hại cô ta?" Lục Bành lên tiếng xoa dịu cô"Cả ông nữa Lục Tổng! Ông bị đuổi!" Cô liếc nhìn bàn tay ông ta đặt lên bàn tay cô, kinh tởm rút ra"Đây là bằng chứng cho thấy cô Lưu Nhược Lam cậy quyền ăn cắp thành quả của người khác" Cô thư ký lên tiếng, trong tay đưa ra một phong bì hồ sơ, trong đó là bằng chứng cho thấy ả dùng tiền mua bằng cấp, căn bản không có một chút năng khiếu vẽ nào làm sao có thể thiết kế ra một tác phẩm hoàn hảo như thế này"Trong tay tôi là đoạn clip cho thấy cô ta dùng thân mua chức với Lục Tổng!" Cô đưa tay ra cầm lấy USB từ tay thư ký Mắt liếc xem biểu hiện của Lục TổngCô lập tức búng tay, đèn trong phòng liền tắt Chiếu lên màn hình một lần nữa là video ả cùng Lục Tổng ở trong phòng làm ra loại chuyện khiến người khác không khỏi buồn nôn"Cô Là mưu kế của cô!" Ả run rẩy, dùng ánh mắt đỏ ngầu nhìn cô"Do cô tự làm tự chịu!""A A Tôi giết cô!" Ả nổi điên lên chạy tới chỗ cô nhưng được mọi người can ngăn"Bảo vệ!" Cô thư ký che chăn cô, lớn giọng"Chủ tịch! Xin cho tôi cơ hội!" Lão già Lục Tổng quỳ xuống, lạy cô liên tụcKhi bảo vệ vào tới phòng họp, cô nhìn bọn họ ra lệnh"Lôi cô ta ra ngoài! Cả lão ta!""Bỏ tôi ra! Tôi có chân!" Ả hất tay đám bảo vệ đi ra ngoài, đi qua còn liếc nhìn cô một cái"Không! Chủ tịch tha cho tôi Tha cho tôi!" Hai tên bảo vệ giữ hai tay lão ta, lão ta ra sức vùng vẫy, hai tên bảo khó khăn lắm mới lôi được lão ra ngoài"Cô đi gọi Nhu Tử tới phòng họp" Nhu Tử là tên của cô gái đeo kínhCăn phòng trở nên yên tĩnh, cô thư ký dẫn Nhu Tử để cô ấy đứng bên cạnh cô, cô chồm tới, tay đan nhau để trên bàn, liếc nhìn qua bọn họ, ai nấy đều run sợ rụt người lại, trên trán để nhễ nhại mồ hôi"Vĩ Bằng! Cậu từ giờ là Tổng giám đốc!" Cô có tìm hiểu qua lý lịch của Vĩ Bằng, anh ta là người trung thực, công bằng, hết lòng vì công việc nên cô mới yên tâm giao cho anh"Tạ chủ tịch!" Vĩ Bằng đứng thẳng người cúi đầu nhìn cô"Nhu Tử! Cô sẽ là giám đốc bộ phận thiết kế!""Ơ chủ tịch! Tôi không làm được đâu!" Nhu Tử bất ngờ lắc đầu, hai tay đưa lên vẫy vẫy, lên tiếng từ chối"Cô làm được! Cô chưa thử sao biết?" Cô mỉm cười dịu dàng nhìn Nhu Tử"Tôi" Nụ cười của cô khiến Nhu Tử cảm thấy ấm áp, thật lòng không nỡ mà từ chối"Cuộc họp kết thúc ở đây đi!" Cô đứng dậy, quay người đi ra khỏi phòng"Đừng làm tôi thất vọng!" Lúc đi ngang qua cô dừng lại nói thầm vào tai Nhu Tử Biệt thư Lâm GiaVừa vào cửa, cô thấy anh ngồi trên ghế sofa, chân vắt chéo, tay cầm điều khiển mở tivi Ánh mắt không động nhìn chăm chú vào tin tức đang hiện trên màn hình- "Đi học về rồi à Mau lại đây ngồi" Nghe thấy tiếng bước chân, anh biết cô đã về, miệng lên tiếng đồng thời tay chỉ chỗ bên cạnh- "Đi học thế nào?" Anh khoác tay lên người cô kéo cô sát gần anh hơn- "Dạ Cũng bình thường ạ!" Cô hơi ngượngLần đầu tiên cô ngồi gần anh đến vậy Càng nhìn gần anh càng đẹp, khuôn mặt góc cạnh tinh xảo, chân mày rậm nghiêm nghị, ánh mắt toát ra khí chất vương giả Một nét đẹp ma mị, khiến ai nhìn thấy đều say đắm, nhớ mãi không quênThịch Thịch ThịchHai bên má ửng hồng, cô liền đặt tay lên ngực Tại sao? Tim cô đập nhanh như vậy?- "Con đang nghĩ gì?" Thấy cô cứ ngơ người ra, ánh mắt đảo qua đảo lại như đang nghĩ về chuyện gì đó? Anh liền hỏi- "Dạ! Không có gì Cha! Con lên phòng thay đồ" Nói rồi cô đứng dậy, bước chân nhanh nhẹn hướng về phía cầu thang đi tớiĐứng trước gương, cô lấy tay ôm hai bên má đang ửng đỏ Tại sao khi nhìn cha mặt cô lại đỏ như vậy? Tim đập nhanh như vậy?Chẵng lẽ cô đã thích cha rồi sao?Không được! Cha đã nhận nuôi cô cô không thể có tình cảm với cha được Như vậy là loạn luân! Cô không muốn!Cô lắc đầu vài cái, lấy nước táp lên mặt, tay vỗ nhẹ hai bên má để khiến mình tỉnh táo hơn không suy nghĩ về chuyện đóThay đồ xong, cô bước xuống nhà thì không thấy anh, liền hỏi Vú Đường- "Vú Đường! Cha con đâu?"- "Tiểu thư! Cậu chủ có việc đột xuất nên đi rồi" Vú Đường trong bếp nói vọng raDù sao tối nay cô cũng rảnh nên cũng muốn đi đâu đó chơi Ngày nào cũng ở nhà cô cảm thấy rất chán Ăn xong, cô nhấc điện thoại bấm dãy số- "A lô" Đầu bên kia nhấc máy- "Phi Yến, tối nay cậu rảnh không?"- "Tớ rảnh"- "Tớ muốn rủ cậu và Khê đi chơi"- "Được! Tớ chuẩn bị rồi qua đón cậu!"- "Ừm" Cô cúp máy rồi lên phòng thay quần áo Hôm nay, cô mặc một chiếc đầm dây trắng ngang đùi kết hợp cùng chiếc túi và đôi giày búp bê màu đen Đứng trước gương cô ngắm nhìn vài lần đến khi vừa ý rồi mới bước xuống lầu, không quên dặn vú Đường- "Vú Đường! Con đi với bạn có thể tối nay sẽ về trễ" Nói rồi, cô bước ra khỏi cổngMột lúc sau, chiếc Lamborgini đậu ngay trước cổng, là Phi Yến, cô bước lên xe sau đó rời đi- -Ở khách sạnA A A!Vang vọng khắp phòng là tiếng rên rỉ của người phụ nữ cùng tiếng gầm nhẹ của người đàn ông Người đàn ông phía trên đem cự long ra vào hoa huy*t của người phụ nữ- "Phong A Em sướng quá!" Người phụ nữ cổ họng phát ra tiếng rên rỉ dâm đãngMột lúc sau, người đàn ông gầm lên bắn tất cả tinh dịch ấm nóng của mình vào người phụ nữ rồi thở gấp nằm bên cạnh- "A!" Người phụ nữ sung sướng phát ra tiếng Trên mặt biểu lộ sự thoả mãnLúc sau, cô ta quay sang bên cạnh thấy anh tay đặt giữa trán đang nhìn lên trần nhà liền chồm dậy đưa tay ôm eo anh- "Phong! Anh định xử lí con bé kia thế nào?" Cô ta vừa nói tay không tự chủ vẽ vài vòng tròn trên ngực anh- "Bây giờ cô ấy còn nhỏ sau này lớn rồi sẽ tính" Nói rồi, anh đứng dậy mặc quần áo rồi rời khỏi phòng, không quên dặn- "Yến Nhi, em nhớ uống thuốc Tôi không muốn em mang thai con của tôi" Giọng nói vừa dứt cánh cửa phòng liền đóng lạiÁnh mắt cô ta vẫn nhìn về phía cửaCô bên anh đã hai năm rồi Anh luôn lạnh nhạt với cô như vậyKhông được!Cô đã làm đủ mọi cách mới được anh chú ý đến, bằng sự thông minh của mình cô được anh giữ bên cạnh hai năm Nhất định cô không thể phá hỏng kế hoạch, cô phải trở thành Lâm phu nhân nếu không công sức của cô coi như xong Nghĩ tới đây, tay cô ta càng siết chặt hơn- -Năm năm sauTại biệt thự Lâm gia đang mở tiệc mừng sinh nhật mười bảy tuổi của Thẩm Tư Linh Đến dự tiệc bao gồm các nhân vật, thương gia nổi tiếng ở trong và ngoài nướcCạch!!! Cánh cửa dần mở raTừng bước vào đại sảnh, cô liền trở thành tâm điểm chú ý Tất cả mọi ánh nhìn hướng về phía cô đều hô lên "THẬT ĐẸP!!!"Cô thật sự rất đẹp!Nhìn cô như nàng công chúa từ trong truyện cổ tích bước ra vậy Cô diện trên người chiếc đầm cúp ngực xanh lam phối lưới, bên hông có đính vài hạt kim cương do chính tay cô thiết kế làm lộ ra đường cong cơ thể quyến rũ cùng làn da trắng mịn của cô Khuôn mặt trang điểm nhẹ, mái tóc nâu được cột gọn gàng Trên cổ đeo sợi dây chuyền kim cương được cha tặng nhân dịp sinh nhật cô

cha nuôi con hận người